Tokio Hotel Vietnam
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Tokio Hotel Vietnam

Tokio Hotel Việt Nam
 
HomePortalSearchLatest imagesRegisterLog in

Hiện nay forum của chúng ta sẽ chính thức chuyển về http://www.tokiohotelvn.com/index.php Chúng tôi - đội ngũ staff đang cố gắng hết sức để hòan thiện nốt skin cho forum mới và chuyển dữ liệu. Rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ. Và vì có sự khác biệt giữa hai forum (free) cũ và mới nên các bạn phải đăng kí lại nick. Rất mong các bạn thông cảm.



Share | 
 

 [Magazine] [19.09.10] Batterie (FR) - Interview with Gustav Schäfer: At Gustav's Hotel

View previous topic View next topic Go down 
AuthorMessage
kimlinh_kaulitz
Admin
kimlinh_kaulitz

Status : I'm not afraid to take a stand
Tổng số bài gửi : 197
Points : 318
Join date : 2010-07-18
Age : 33
Đến từ : THVN

[Magazine] [19.09.10] Batterie (FR) - Interview with Gustav Schäfer: At Gustav's Hotel _
PostSubject: [Magazine] [19.09.10] Batterie (FR) - Interview with Gustav Schäfer: At Gustav's Hotel   [Magazine] [19.09.10] Batterie (FR) - Interview with Gustav Schäfer: At Gustav's Hotel EmptyMon Sep 20, 2010 7:48 am

Scan here

Article - Eng translation by Szilvie

First page:

Profile - Gustav Schafer
At Gustav's Hotel

(grey box at the side)
The culte group of adolescents is returning with Humanoid, their fourth album. Batterie Magazine looked into the Tokio Hotel phenomenon with the drummer Gustav, backstage of Palais Ominsport in Bercy.

(article)
After Scorpions and Rammstein, the most impressive rock phenomenon coming out of Germany is Tokio Hotel. The effective and melodious pop songs of the baby band (that attracts the average age of 15 year olds since their first album Schrei was released) tackle themes as cheeful as love, death, suicide, divorce, and even life after death, have found an important resonance next to adolescents. It's simple, the registrations for German class in French colleges have doubled after the breakout of the group. Tokio Hotel also has a completely unexpected look, created by the singer Bill Kaulitz, whose 'fireworks' haircut would make one pass Robert Smith's (the Cure) hair as a simple brush(?), and who, admittedly, wears things frankly laughable. Also, when we proposed a meeting with the drummer of the teenage band, we were frankly filled with questions. Are we going to have to have this meeting with a real rhythm fool? Be assured - Gustav is a truly good drummer, and thanks to his metronimic pulse, the Tokio Hotel phenomenon can groove without worries.

You all have 'turned back'(?) these last few years. Have you progressed by playing this much on stage?
G: Honestly, I think yes, at least I hope. According to my 'drumtech', I've made lots of progress. He knows what he's saying, since he's seen me play night after night. Also, I prefer that you ask him the question, because I'm intransigent enough towards myself, and I don't like "throwing myself flowers".

Are you frustrated by the fact that a lot of people consider you guys as phoneys, and ignore that you are good musicians?
G: You know, I think that there's also a bunch of people who know that we're secure on our instruments. I don't like that some take me as a pretentious type, but I started taking drumming lessons at the age of four, and today, I'm at a high level. Why not say it? I prefer not to count the people that think that I suck.

By the way, why did you choose drumming?
G: I was always drawn towards drumming. I believe that it's truly the instrument that I need, because I was an angry kid, a frustrated type. Finally, I found that all the beauty in this instrument resides in contrasts. One can hit it with all his strength, or even cherish it and play very softly. Yes, I admit I wanted to try out the guitar, which is equally as cool, but I got discouraged after an hour. (laughs)

Do you have any musicians in your family?
G: Not at all! My father had a guitar, and he had a habit of playing me the intro of "Smoke on the Water", but the poor guy, that's all he could pull off. I'm the only musician in the house.

Did you learn to play alone?
G: Actually, I took some courses at a drumming school, but I always liked to learn tricks while playing, and (? can't understand this next part). I had, nevertheless, aqquired a lot of tricks in drumming with my teachers, but hey, theory and the rhythmic rudiments, they're not very exciting when you're a teen.

We know that Lars Ulrich is your idol. Have you had the opportunity to meet him?
G: Yes, I had been able to meet Lars in Germany, during Metallica's tour and I was truly quite crazy [to meet him]. It was totally incredible to meet this guy who had started my dreams. I love Lars's style. It gives background, and he produces an enormous power when he plays. I especially like the heavy songs of Metallica like "Enter Sandman" or "Sad But True". At the moment, I'm always pleased when playing one of their songs with great noise.

Would you like to play in a more aggressive group than Tokio Hotel?
G: In a few years, why not! But I am in my fullest form as the drummer within Tokio Hotel. I put all that I have and all that I love into our songs, and I can recognize 100% of our music.

Besides Lars, what other drummers do you admire?
G: I find that Danny Carey of 'Tool' is... how do you say it... he is so talented that no word exists that can describe his style. If not, Jerry Gaskill, the drummer of the band 'King's X' is fantastic. I recommend him.

On the Humanoid Tour, your kit is installed on a large platform. What do you feel up there, when you're so high up?
G: I feel a great sense of domination, and I love that! (laughs) More seriously, at the beginning, it was unstable enough. When we had started to repeat with the platform, the hydraulic cylinders were activated, and I had the feeling I was playing in an elevator. It took quite a lot of time to adjust to it, but now, it's natural, and I'm having a great time.

Don't you feel too isolated from the others?
G: No, and admittedly, I appreciate getting on stage and finding myself in my own little world. The others are super jealous because of this. I can hit the drums really loud, and nobody would come upt to piss me off. They all complain equally, because I'm seated the entire time, while they have to remain standing throughout the show and move around. Perhaps they are ignoring why I'm required to remain seated. (laughs)

What series of Meinl do you use at the moment?
G: All my cymbals of my actual set come from the series MB20. I have a 'charley' of 15'' and three crashes (18'', 19'', and 20'') a 'chinoise' of... (the rest is cut off)

Quotation underneath the picture of his drum set:
"I prefer not to count the people that think that I suck."

Eng translator Note:
Sorry for any mistakes, I learn Québecois French here, which is a bit different than the French they use in France. I don't recognize some of the sayings, but I tried my best. :) Here's the first page and a bit of the second.

Source: www.tokiohotelamerica.com
Back to top Go down
Phantomrider94
Translator
Phantomrider94

Tổng số bài gửi : 54
Points : 76
Join date : 2010-07-19
Age : 30
Đến từ : HN

[Magazine] [19.09.10] Batterie (FR) - Interview with Gustav Schäfer: At Gustav's Hotel _
PostSubject: Re: [Magazine] [19.09.10] Batterie (FR) - Interview with Gustav Schäfer: At Gustav's Hotel   [Magazine] [19.09.10] Batterie (FR) - Interview with Gustav Schäfer: At Gustav's Hotel EmptyMon Sep 20, 2010 6:44 pm

Vì bài phỏng vấn này khá phức tạp, lại được dịch Pháp-Anh trước Anh-Việt, nên có một số chỗ thực sự khó hiểu và khó dịch. Phần cuối của bài bị cắt, vì Eng translation dừng lại ở đó.

Vietnamese translation:

Trang nhất:

Lý lịch Gustav Schafer
Ở khách sạn của Gustav

(box màu xám bên cạnh)
Nhóm culte của thanh thiếu niên đang quay trở lại với Humanoid, album thứ tư của họ. Tạp chí Batterie nhìn vào hiện tượng Tokio Hotel qua tay trống Gustav, hậu trường của Palais Ominsport ở Bercy.

(bài báo)
Sau Scorpions và Ramstein, hiện tượng rock ấn tượng nhất mới đây của Đức là Tokio Hotel. Những bài hát pop đầy hiệu ứng và giai điệu của ban nhạc trẻ ( thu hút lứa tuổi trung bình khoảng 15 tuổi từ khi album đầu tay Schrei được phát hành) nói về các vấn đề một cách không hề miễn cưỡng, như tình yêu, cái chết, tự tử, sự chia tay, và kể cả cuộc sống sau cái chết, đã tạo ra tiếng vang lớn trong cộng đồng thanh thiếu niên. Đơn giản như, số lượng đăng kí học tiếng Đức tại các trường đại học ở Pháp đã tăng gấp đôi sau sự bùng nổ của ban nhạc. Tokio Hotel có một vẻ ngoài hoàn toàn ấn tượng, được tạo ra bởi ca sĩ chính Bill Kaulitz, người sở hữu kiểu tóc “firework” sẽ vượt qua cả kiểu tóc “như 1 chiếc bàn chải đơn giản” của Robert Smith (nhóm The Cure). Bill cũng là người thừa nhận chuyện anh mặc những thứ khác thường. Ngoài ra, khi chúng tôi đề xuất 1 cuộc gặp mặt với tay trống của ban nhạc thiếu niên, chúng tôi đã rất thẳng thắn với các câu hỏi. Liệu chúng ta có gặp phải một nhịp điệu giả dối không? Chắc chắn rằng, Gustav thực sự là một tay trống cừ khôi, và nhờ vào những nhịp điệu của anh, hiện tượng Tokio Hotel nổi lên một cách mượt mà không chút e ngại.

Các bạn đều đã “quay trở lại” những năm gần đây. Các bạn đã phát triển sự nghiệp bằng cách biểu diễn thật nhiều trên sân khấu?
G: Thành thật mà nói, tôi nghĩ là đúng thế, hoặc ít ra là tôi hy vọng thế. Theo kĩ năng nghề nghiệp của tôi, thì tôi đã có nhiều bước tiến. Anh biết điều anh đang nói, vì anh thấy tôi chơi nhạc từ đêm này qua đêm khác. Ngoài ra, tôi mong bạn sẽ đặt câu hỏi cho họ, bởi vì tôi bằng lòng vừa đủ với bản thân, và tôi không thích tự tâng bốc mình.

Bạn có thất vọng vì thực tế có rất nhiều người coi các bạn là những kẻ giả tạo, và phủ nhận việc các bạn là những nhạc sĩ chân chính?
G: Bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng có nhiều người biết chúng tôi rất thận trọng với âm nhạc. Tôi không thích một vài người coi tôi là kẻ tự phụ. Tôi đã bắt đầu học chơi trống từ năm 4 tuổi, và tới nay, tôi đã đạt được trình độ cao. Vậy tại sao không thể nói lên điều đó? Tôi không thích ngồi đếm những kẻ nghĩ điều tồi tệ về tôi.

Nhân tiện đây cũng muốn hỏi, tại sao bạn lại chọn chơi trống?
G: Tôi luôn bị cuốn hút vào tiếng trống. Tôi tin đó là loại nhạc cụ tôi thực sự cần, bởi vì tôi là một đứa trẻ giận dữ và hay thất vọng. Cuối cùng, tôi nhận ra mọi vẻ đẹp của loại nhạc cụ này đều nằm trong sự tương phản. Người ta có thể nhấn nó với tất cả sức mạnh của mình, hoặc thậm chí yêu mến nó và chơi rất nhẹ nhàng. Vâng, tôi thừa nhận tôi đã từng thử chơi guitar, một loại nhạc cụ tuyệt không kém, nhưng tôi đã chán nản sau một giờ. (Cười)

Trong gia đình bạn, có ai là nhạc sĩ không?
G: Chẳng có ai cả. Bố tôi có một cây guitar, và ông thường chơi cho tôi nghe khúc dạo đầu của bài “Smoke on the Water”, nhưng với một người đàn ông nghèo, thì đó là tất cả những gì ông làm được. Tôi là nhạc sĩ duy nhất trong gia đình.

Có phải bạn đã học chơi nhạc một mình?
G: Thực ra, tôi đã học một vài khóa ở trường dạy chơi trống, nhưng tôi rất thích khám phá các thủ thuật khi đang chơi nhạc, và (người dịch Pháp- Anh cũng không hiểu đoạn này- ND) Tuy nhiên, tôi đã dùng kha khá thủ thuật trong chơi trống với các giáo viên của tôi. Ừ thì, hồi đó, lý thuyết và những nguyên lý cơ bản về nhịp điệu đâu có hấp dẫn gì đối với một đứa trẻ (Tất cả chỉ là ngụy biện thôi anh ạ :)) - ND )

Chúng ta đều biết Lars Ulrich là thần tượng của bạn. Bạn đã có dịp gặp anh ấy chưa?
G: Vâng, tôi đã từng gặp Lars ở Đức, trong chuyến lưu diễn của Metallica, và tôi thực sự phát điên lên ấy (vì quá vui sướng- ND). Thật là không thể tin nổi khi được gặp người đã khởi đầu cho những giấc mơ của tôi. Tôi yêu phong cách của Lars. Nó là nền móng để anh ấy tạo ra một sức mạnh to lớn khi biểu diễn. Tôi đặc biệt thích những ca khúc heavy của Metallica như “Enter Sandman” hay “Sad but true”. Ngay lúc này, tôi sẽ rất vui nếu được chơi một bài hát của họ với những âm thanh mãnh liệt.

Bạn có muốn chơi cho một ban nhạc aggressive hơn Tokio Hotel không?
G: Trong một vài năm thôi, tại sao không? Nhưng tôi đang đứng trong hình ảnh đầy đủ nhất của mình: tay trống của nhóm Tokio Hotel. Tôi đặt tất cả những gì tôi có và tất cả những gì tôi yêu vào bài hát, và tôi có thể nhận ra 100% âm nhạc của chúng tôi.

Bên cạnh Lars, các tay trống khác làm bạn ngưỡng mộ bởi điều gì?
G: Tôi thấy rằng Danny Carey của 'Tool' là ... nói thế nào nhỉ ... Anh tài năng đến mức không từ ngữ nào miêu tả được. Nếu không thì, Jerry Gaskill, tay trống của ban nhạc 'King's X' cũng thật là tuyệt vời. Tôi khuyên bạn nên nghe nhạc của anh ấy.

Trong chuyến lưu diễn Humanoid, bộ trống của bạn được đặt ở một vị trí rất lớn. Bạn cảm thấy thế nào khi ở trên đó, khi bạn ở vị trí rất cao?
G: Tôi thấy cảm giác tuyệt vời của sự thống trị, và tôi thích điều đó! (Cười) Nghiêm túc mà nói, lúc đầu chỗ đó cũng không vững lắm. Khi chúng tôi bắt đầu lặp lại với nền vị trí này, các xi lanh thủy lực được kích hoạt, và tôi có cảm giác như được chơi trong thang máy. Phải mất khá nhiều thời gian để thích nghi với nó, nhưng bây giờ khi mọi thứ trở nên tự nhiên hơn, tôi đã có một khoảng thời gian tuyệt vời.

Bạn có cảm thấy bị cô lập với mọi người không?
G: Không, thẳng thắn mà nói, tôi đánh giá cao việc đứng trên sân khấu và tìm kiếm bản thân mình trong thế giới nho nhỏ của tôi. Những người khác cực kì ghen tuông vì điều này. Tôi có thể gõ trống rất lớn, và không ai có thể làm tôi mất hứng được. Họ (các thành viên khác của ban nhạc - ND) đều than phiền, bởi vì tôi được ngồi toàn bộ thời gian, trong khi họ phải tiếp tục đứng và đi lại xung quanh. Có lẽ họ quên mất lý do tại sao tôi cần phải ngồi. (Cười)

Hiện nay bạn sử dụng dòng Meinl nào?
G: Tẩt cả đều là bộ của dòng MB20. Tôi có một “charley of 15” và ba crash (18,19,20), một “chinoise” (phần sau của đoạn phỏng vấn bị cắt)

Vietnamesse translated by: Phantomrider94@tokiohotelvn.com

Back to top Go down
 

[Magazine] [19.09.10] Batterie (FR) - Interview with Gustav Schäfer: At Gustav's Hotel

View previous topic View next topic Back to top 
Page 1 of 1

Permissions in this forum:You cannot reply to topics in this forum
Tokio Hotel Vietnam :: ~ H U M A N O I D :: News-